Thánh Gioan sinh ra tại Herbon, vào cùng một năm Chúa Cứu Thế ra đời. Cha
ngài, ông Giacaria, và mẹ ngài là Isave đều là những người công chính, thánh
thiện, tuân giữ nghiêm ngặt luật Chúa không thể chê trách được. Dầu tuổi cao nhưng
họ lại không có con.
Một ngày kia khi Giacaria thi hành phận vụ tại đền thờ, một thiên thần đã
hiện ra và nói với ông: “Giacaria, đừng
sợ, vì lời khấn nguyện của ngươi đã được nhậm, và Isave, vợ ngươi sẽ sinh cho
ngươi một người con, và người sẽ đặt tên cho nó là Gioan. Nó sẽ làm lớn trước
mặt Chúa, từ trong lòng mẹ sẽ được đầy Thánh Thần” (Lc 1,13-17).
Nhưng Giacaria ngạc nhiên và nghi ngờ nói với thiên thần: “Sự ấy làm sao tôi biết được. Vì tôi đã
già rồi và vợ tôi cũng đã cao niên” (Lc 1,18).
Đáp lại, thiên thần nói với ông: “Ta
là Gabriel, kể chầu hầu trước mặt Thiên Chúa, Ta đã được sai đến với ngươi và
đem Tin Mừng này cho ngươi. Và này ngươi sẽ phải làm thinh không thể nói được
nữa, cho đến ngày các điều ấy xảy ra vì lẽ ngươi đã không tin những lời của Ta,
những lời đến thời đến buổi sẽ nên trọn” (Lc 1,19-20).
Ra khỏi đền thờ, Giacaria bị câm. Còn Isave, bà im lặng với niểm vui vì
sẽ có con. 6 tháng sau, Thiên thần lại hiện đến Đức Trinh Nữ tại Nazareth, mang
theo một sứ mệnh cao cả hơn nhiều. Đức Maria được chọn làm mẹ sinh ra Đấng Cứu
Thế. Dịp này, ngài cũng được báo cho biết về việc thụ thai của Isave trong lúc
tuổi già, ngài vội vã lên đường thăm viếng người chị em diễm phúc của mình.
Cuộc gặp gỡ đã ảnh hưởng tới con trẻ. Khi Đức Trinh Nữ vừa mới mở lời chào thì
con trẻ trong lòng Isave nhảy mừng và đã được đức tin hoá bởi sự hiện diện của
Thiên Chúa mà Đức Trinh Nữ cao cả vừa mang thai.
Isave cảm biết sự kiện và ơn thánh thanh tẩy trong con trẻ cũng được khai
sáng bà mẹ. Bà đã biết Mầu nhiệm Nhập thể và được Thánh Linh thần hứng, bà đã
kêu lên: “Trong nữ giới có Người là diễm
phúc và đáng chúc tụng thay hoa quả lòng người. Và bởi đâu với được thế này là
Mẹ Chúa tôi đến với tôi?” (Lc 1,42-43).
Maria đã lưu lại với Isave chừng ba tháng. Hết thời thai nghén, Isave
sinh con. Láng giềng và thân thích nghe biết Chúa đã xử rất nhân hậu với bà thì
đều chung vui với bà. Ngày thứ tám, gia đình họp lại để làm phép cắt bì cho con
trẻ. Mọi người đều gọi con trẻ là Giacaria. Nhưng Isave nói với họ: “Không, tên nó là Gioan”.
Họ nói với bà: Nào có ai trong thân thích bà mang tên đó đâu? Người ta ra
dấu hỏi người cha đứa trẻ xem ông muốn đặt tên gì. Lấy một tấm bảng ông viết:
“Gioan là tên nó”.
Mọi người kinh ngạc nói với nhau: Con trẻ này rồi sẽ ra sao? Còn
Giacaria, ông hết bị câm và mở miệng xướng bài ca chúc tụng Chúa, trong đó ông
nói tiên tri về sứ mệnh con trẻ và việc Chúa sắp đến. Lời ca này được Giáo Hội
lặp lại mỗi ngày vào giờ kinh sáng.
Thánh Kinh ghi nhận rằng: Gioan lớn dần, tinh thần dũng mạnh và ở trong
hoang điạ cho đến ngày thi hành sứ vụ. Khi ấy, ông đi khắp vùng quanh sông
Giođan rao giảng sám hối và thực hiện phép Thanh Tẩy (Lc 3). Bởi vậy, ngài cũng
được gọi là Gioan Tẩy Giả
TIỂU SỰ THÁNH GIOAN TẨY GIẢ
Reviewed by Admin
on
21:30:00
Rating: